Em còn nhớ không giữa mùa giá lạnh
Mặt đường quạnh hiu hoa rụng đôi cánh
Mình dìu nhau dưới mưa chiều
Lần đầu tiên chớm biết yêu
Ước mơ nhiều đời không hắt hiu.
Đôi lời nhắc nhau xin đừng phũ phàng
Cuộc tình vấn vương trôi dài năm tháng
Một ngày kia pháo hoa hồng
Gọi người yêu bước sang sông
Để một người mỏ mắt thương mong.
Thu qua đông lại về chiều mưa gió lê thê
Thời vui buồn hai đứa chợt rưng rưng sầu chan chứa
Đường hẹn hò đây, công viên đây người xưa đâu
Nhớ thương dâng ngập lòng còn chi nữa mà mong.
Tôi về chốn đây ôn lại kỷ niệm
Trời chiều đổ mưa mây sầu giăng kín
Người về theo vết xe buồn
Còn mình tôi đứng dưới mưa
Chút hương thừa gợi giấc mơ xưa.