Tội nghiệp cho em không ở cuộc đời mênh mông
Một mình một khoảng trống nhìn lại mình quá ngốc
Cứ ngỡ tim mình vỡ ra chẳng thể yêu lại thiết tha
Một lần liều đánh đổi nhưng toàn đau thôi
Ngày sự thật rõ nhất em là ngừoi mất tất
Chật vật ngồi khóc ngất còn người vội biến mất
Cứ thế những lời hứa kia có nghĩa lý gì nữa đâu
Giờ tình tàn em đau nước mắt tự lau.
Ước chỉ là giấc mơ, để có thể dễ xoá mờ
Phía sau điều chẳng ngờ, là kẽ khờ
Cứ mãi mong chờ nào đâu chỉ là ảo tưởng mù mờ
Yêu sâu đậm thế cơ , ngừoi nỡ nào làm ngơ.
Tự hỏi với anh, chữ yêu của anh là thế nào
Cớ sao chẳng ở bên , anh cứ đến
Kết thúc bất ngờ, em còn ôm bao nhiêu mộng mơ
Đau tim này đến mức chẳng ngờ