[Chuyến Tàu Hoàng Hôn]
Chiều nào, tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian ngừng tan, níu đôi chân thời gian
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài
Trước khi phân kỳ, ước sao cho tàu đừng đi.
[ĐK:]
Xe lăn trong đêm khuất xa dần biết đâu tìm
Mưa thu bay bay thất se lòng ướt vai mềm
Hoàng hôn dần xuống
Mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống.
Tâm tư cô đơn trách con tàu nỡ sao đành
Đem yêu thương đi đến nơi nào cách đôi tình
Đường bao nhịp nối, tình trăm nghìn mối
Hướng theo một bóng người.
Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ
Nhìn theo phía chân mây, đợi chuyến xe xưa về chưa
Có hay chăng người ơi, chốn xa xôi chàng trai
Còn đem yêu thương rắc lên muôn vạn oán hờn
Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu hoàng hôn.
[Cánh Buồm Chuyển Bến]
Có những cánh buồm lạc hướng tâm hồn dạt sóng đi xa
Lênh đênh sông hồ để bến mong chờ từ bao năm qua
Sao đi đi mãi không lạnh con tim
Cho đây thương đấy, bao giờ thôi quên
Ai nhớ tìm ai trong giấc êm đềm tha thiết gọi tên.
Chim xưa nhớ rừng, như trời nhớ sao, như mình nhớ nhau.
Đêm nghe gió lộng, thương cho lá rụng sầu nghiêng nghiêng bóng.
Đường đời muôn tên, sông hồ lắm bến có một niềm tin,
bao la mây chiều, câu ca muôn điệu.
Trăng ngàn đời chiếu chỉ một tình yêu.
Có những cánh buồm chuyển bến quay về, về với quê hương.
Phương Nam mong chờ giờ đã neo bờ mừng hoen đôi mi.
Mây dăng dăng lối cho chiều nay mưa
Cây đa bến cũ, con đò năm xưa
Sông nước lững lờ ca khúc mong chờ xin ghép vào thơ.