Ðêm vẫn chưa buông nhưng chiều dần tàn
Mây tím giăng ngang trên trời sài gòn
Phố phường chìm trong tiếng đời nỉ non
Lòng ai như vấn vương
Ai về chan chứa tình thương.
Ôi tiếng chân đi trong chiều chủ nhật
Nghe quá bâng khuâng nghe sao rời rạc
Như từng hạt mưa rớt đều mái hiên
Nhịp chân vương bóng đêm
Khuất dần cuối đường phố yên.
Bước chân khoắc khoải đi khi ngày vui vừa hết
Thôi luyến lưu mà chi
Bước chân nhuốm hoàng hôn
Bước chân đếm chờ mong
Đếm bao nỗi buồn niềm thương.
Tôi thích lang thang trong chiều chủ nhật
Nghe tiếng chân vang lên từng điệu nhạc
Ðể lòng nhẹ ru với thành phố im
Vì ngày mai nắng lên
Phố phường xoá nhoà bước êm.
[Đêm Lang Thang]
1. Bước lang thang qua từng vỉa hè
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Người yêu ơi, em đã sang ngang
Tình yêu ơi, xin vấn khăn tang
Anh mất em đời như cánh diều băng xa.
Sống lang thang như kẻ không nhà
Mới xa em nghe buồn nghĩa trang
Người yêu ơi, em chắc đang vui
Nào em hay anh rất đơn côi
Gom góp kỷ niệm, giây phút tình chia phôi.
[ĐK:]
Em ơi, thà rằng ngày xưa em đừng thề
Trong cuộc đời yêu mãi anh thôi
Thì ngày nay anh đâu muộn phiền
Khi em ngoảnh mặt
Cho anh bỏ cuộc trong nước đưa tình.
Em ơi, thà rằng ngày xưa em đừng thề
Trong cuộc đời mãi mãi yêu anh
Thì ngày nay anh đâu tuyệt vọng
Phong ba ngập lòng
Trông theo bụi hồng, em bước vu quy.
2. Cứ lang thang như kẻ điên cuồng
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Làm sao quên khu phố công viên
Ngồi bên nhau bay lá me nghiêng
Nay cách ngăn rồi
Anh buốt lạnh con tim.
3. Muốn quên em, quên đời, quên người
Mới lang thang như kẻ tha phương
Trời cho anh con số không may
Để yêu em, mang lấy chua cay
Anh chỉ ga nhỏ cho chuyến tàu em qua.
[ĐK...]
Bước lang thang như kẻ điên cuồng
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Vẫn lang thang như kẻ không nhà
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Muốn quên em, mới lang thang
Biết đêm nay đi về nơi đâu...