[Bài Không Tên Số 4]
Khóc cho vơi đi những nhục hình
Nói cho quên đi những tội tình
Ðời con gái cũng cần dĩ vãng
Mà em tôi chỉ còn tương lai.
Mai về sau nước mắt có cạn
Khi xa đời thương cho đàn con
Triệu người quen có mấy người thân
Khi lìa trần có mấy người đưả.
Lệ xoá cho em được không những kỷ niệm đắng
Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về tìm?
Ðếm cho em giây phút mặn nồng
Giữ cho em mái tóc bồng
Lời anh nói sẽ còn mãi đấy
Truyện mai sau xin gửi trên tay.
[Thu Đến Bao Giờ]
Mùa thu hỡi
Đời đã đón thu về đây bao giờ
Người đã đón thu bằng câu
Mong chờ với mộng mơ.
Mình em đếm lá úa
Từng chiếc lá kỷ niệm xưa
Vai sát vai trong chiều mưa
Nói sao tình cũng chưa vừa.
Em xin yêu ngày tháng còn có nhau
Em xin ghi lời đó ngọt ngào
Xin cám ơn đời
Xin cám ơn người
Đã cho em buồn vui hờn tủi
Và cho em sầu chia phôi
Trong đơn lạnh lệ ướt đôi môi.
Còn chi nữa vườn thu ái ân
Ngày xưa đâu rồi
Dù tha thiết trăm ngàn câu bên người
Cũng vậy thôi.
Giờ anh đến cứ đến
Tình xin giữ cho người sau
Bao đớn đau anh vừa trao
Cố quên phải đến kiếp nào.