Mọi người vẫn cho tôi còn bé thơ
Không ai thấu cho biết cho rằng
Vì mang trái tim xanh mộng mơ ớ hơ
Mà tôi đã yêu vẫn vơ.
Mọi người cấm ngăn duyên tình thơ ngây
Không cho trái tim vương âu sầu
Làm sao nói cho ai hay bao nỗi ước mơ
Và ngàn muôn khát vọng tình yêu.
Nước mắt đầy vơi tuôn trôi vì đâu
Khóc cho vơi bót giận hờn
Tôi xin được yêu thương dẫu mai sau tình lỡ làng
Tôi xin mang bao đau thương riêng mình tôi.
Làm ơi giúp tôi giúp dùm cho tôi
Tôi muốn nói nhưng chẳng nên lời
Làm sao để không ai trêu tôi đứa bé con
Và đừng xem đó là tình thơi.