Đâu có thể phai mờ
Kỷ niệm tuổi thơ đâu có thể phai mờ
Cho ta còn đó chút ngây thơ
Đến mãi bây giờ nhớ hoài
Hoa bí vàng của tuổi thơ
Nhớ hoài con bướm vàng thời mộng mơ.
Ôi cái thuở ban đầu dệt mộng ngày xanh
Ôi cái thuở ban đầu
Bâng khuâng một mái tóc bay bay
Tóc xõa vai gầy tóc dài hoa bí cài vào làn mây
Bóng chiều đang xuống dần mà nào hay.
Nhớ lúc tan trường anh cùng em bắt bướm
Bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng
Anh đền em màu hoa bí
Hoa bí vàng thay con bướm vàng
Nghe thương nhớ mênh mang.
Nay bí trổ hoa vàng về lại trường xưa
Nay bí trổ hoa vàng
Bâng khuâng chợt nhớ sắc hoa xưa
Hoa vẫn tươi màu
Mái trường xưa có là Hoàng Hạc Lâu
Biết tìm con bướm vàng giờ ở đâu .
Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh
Tà áo trinh nguyên tô thắm sân trường
Đời học sinh với nét đoan trinh
Tươi đẹp như màu hoa xinh
Có đôi khi thấy buồn một mình.
Tâm hồn không sầu không phiền vì ai
Màu mắt thơ ngây tóc xỏa buông dài
Lời yêu đương vẫn rót bên tai
Nhưng lòng không hề yêu ai
Bến Xuân xin ước hẹn ngày mai.
ĐK:
Tuổi thơ đi qua rồi, bạn bè người một nơi
Xa xôi cách trở phương trời
Thương nhau nhắn nhủ đôi lời
Nhớ những lúc bên nhau gọi tên
Vui say sưa mái trường thân mến
Và bao niềm tâm tư khó quên.
Bây giờ kỷ niệm chôn vào thời gian
Ngày tháng trôi qua hoa nở phai tàn
Tìm tương lai giữa chốn xa hoa
Phiêu bạc cuộc đời phong ba
Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua...