Em là cô gái tánh tình đoan trang
Anh là con trai đèn sách siêng năng
Đã quen biết nhau từ lâu
Lúc hai chúng ta còn thơ
Khi nhà chung xóm lối đi chung đường.
Anh thường ôm ấp kỷ niệm em trao
Anh đã ghi câu mình hứa thương nhau
Những khi hết công việc riêng
Nhớ nhau muốn sang tìm nhau
Vẫn sợ ba má rầy la chúng mình.
Thôi thì ta trao nhau chiếc nhẫn này
Để làm kỷ vật cho mai sau
Đến khi người nghe tiếng pháo vui
Pháo của ai cũng nôn nao trong lòng.
Chắc là em khóc giữa ngày vu quy
Có phải đôi ta dìu bước nhau đi
Dẫu sao cũng duyên phận thôi
Tránh đâu mối tơ trời xui
Ai lòng son sắt thì xin nhớ lời.