Tác giả: Hy Khang
Ánh trăng lẻ loi soi bóng đôi người dưng. Sương mơn man ru trái tim ngủ yên. Ký ức rêu phong khoá giấc mơ bên người. Chỉ dám gọi em trong khát khao vậy thôi. Vì anh đã không dám níu kéo em quay về. Để giờ đây nước mắt rơi.