Nhớ chuyện xa xưa, trời đông rét buốt
Khóc thương cho chuyện tình.
Chàng xay đắm, bên anh đào xinh xắn
Trong xóm nhỏ chiều đông.
Em hứa rằng đời này chỉ yêu anh thôi.
Em nói rằng lòng này có anh mà thôi.
Đành lòng sao em khi vội bước theo người
Bỏ lại tình xưa khi trời tuyết rét lòng tôi.
Ôi! Buồn làm sao
Người yêu đã bước theo về với chồng.
Còn đâu nữa hoa anh đào
Đã hứa yêu mãi mãi mình tôi.
Tôi nghĩ rằng tình mình sẽ như bài thơ!
Tôi ước thầm tình mình sẽ luôn bền lâu.
Mà giờ sao em quên lời hứa hoa anh đào?
Ngậm ngùi chia tay khi tình yêu cách trở bẽ bàng.
Hoa anh đào ơi!
Lời thề xưa em có nhớ gì không?
Tình anh trao em có giữ trong lòng
Hay chỉ thoáng qua mà thôi?
Em nói rằng yêu tôi sao nỡ đành xa tôi
Say mê gấm nhung giàu sang.
Hoa anh đào ơi!
Lòng anh luôn thương nhớ về em.
Tình anh yêu em không thể phai mờ
Chỉ yêu có em mà thôi.
Đau đớn buồn làm sao em sống vì cao sang
Đành chạy theo gấm nhung lụa là.
Biết làm sao đây, vùi chôn dĩ vãng tiếc
Thương cho phận mình
Đường xưa đó nhưng nay người xa vắng
Trong xóm nhỏ chiều đông.
Tôi nghĩ rằng tình mình sẽ như bài thơ
Ai có ngờ người tình đã mê giàu sang
Đành lòng sao em quên lời hứa hoa anh đào.
Tôi thề đời không yêu
Khi người yêu đã phụ tình tôi.