Viết cho em đôi hàng, sao lệ rơi chứa chan
Khóc cho vơi nỗi buồn, sao buồn lại cứ dâng
Ngày nào em đứng chờ anh bên góc
Giáo đường vang tiếng kinh buồn.
Tóc em anh bạc nhiều, như tình ta trắng tang
Mắt môi nay phai tàn, đâu còn ai hỏi han
Một mình em giữa đời sao không lối
Tình ta giờ khuất mây trời.
[ĐK:]
Nhớ không em ngày nao, mình ước mơ cho ngày sau
Nắm tay nhau cùng đi, đi khắp biển xanh rừng sâu
Dù đời có bể dâu, mong tình không vướng u sầu
Dù cho muôn kiếp, ta nguyện lòng chẳng phai màu
Tiếng chuông ngân giáo đường, anh dừng chân nhớ thương
Gác chuông xưa bây giờ, chỉ còn lại khói sương
Chập chờn hư ảo, phai tàn theo cơn bão
Tìm em giờ ở phương nào.