Nữ : (gọi nhỏ) Mình … mìnhhhhh …
Nam : Kìa, Máaaa thằng … ồ, mà không … thưa Bà, bà muốn tìm ai … ?
Nữ : Mình, mình không nhận ra em sao … em là …
Nam : Tôi biết, nhưng người ấy với tôi đã chết rồi khi thằng Đen chưa đầy tháng tuổi, vào một đêm mưa gió bão bùng, sấm chớp bủa giăng …
Nữ : Mình ơi, em xin lỗi mình … cho em được nói tiếng ăn năn … cho em được nhìn mặt con sau mười mấy năm xa cách …
Nam : Mười mấy năm, thời gian đủ dài để quên những gì phải nhớ … cũng như tim tôi giờ đây đã …
ca Văn Thiên Tường : …. phai nhạt … rồi (hò)
bóng hình xa xưa (xg) Tôi đã yêu (xê)
với tất cả (xể) ước vọng thanh xuân (xg)
2- (------) (------)
(------) Nhưng người ta (xg)
đã nhẫn tâm (xg) bỏ con thơ (xê)
ra đi (xể) không một lời giả biệt (xự)
3- Chẳng tin (xg) nhạn cá (xể)___
suốt mười mấy năm dư (xg) (------)
thì giờ đây (xg) dù muốn nói (xê)___
lời trên môi (xể)___ sao quá ngại ngần (hò)
Nữ : 4- (------) (------)
(------) Em xin mình (hò)
cho em được (xàng) giãi bày (xề)___
một lần (hò)___ dù không biết để mà chi (xg)
5- Bởi từ trong (xg) cảm nghĩ (xể)___
Khi bước chân ra đi (xg) (---xg---)
khổ tâm (liu) em mang theo(liu)
sẽ cùng em (xê) đi suốt cuộc đời (xàng)
Nam : 6- Sao hôm nay (xg) bà đổi ý (xể)___
muốn nói lên sự thật (xg) (---xg---)
mà sự thật kia (xê) cũng chẳng thể nào (xàng)
thay đổi (xể) được gì đâu (xg)
Nữ : ca Vọng cổ 1- Em biết anh hôm nay đã kết nối mối tơ duyên cùng với Út, đúng như lòng em mong đợi khi cất bước ra đi mà sao tim gan cứ đoài đoạn đau …. buồn . Nam : được gì đây khi phân tỏ ngọn nguồn … bởi lòng tôi xếp lại rồi trang sách cũ, để sống vì người vì bổn phận oằn vai … Nữ : Ngoài miệng nói rằng anh đã đổi thay, nhưng có phải trong tận cùng sâu thẳm anh vẫn còn em, nên giọng nói dù chua chát đắng cay vẫn vẹn nguyên thuở mặn nồng hương lửa .
Nam : 2- Bà ơi, đổi thay nào phải ở nơi tôi, và cũng không thể nào không do định trước, nên mười mấy năm qua bà mới biền biệt phương trời . Giờ gặp nhau đây, tôi không biết phải khóc hay cười … nhưng bà với tôi đã là dĩ vãng, tôi không thể làm chuyện có lỗi với vợ tôi … Nữ : trời ơi, sao em lại chẳng thể hở môi, tự hận trách mình nhẹ dạ quay về chốn cũ … Nam : hừ, hay bà muốn nói hy sinh cho em mình hạnh phúc, cho mẹ già được đẹp dạ an vui .
Nữ : (ngập ngừng) Mình … anh, anhhhh …. đã biết hết mọi chuyện … ?
Nam : Phải, tôi đã biết … vì tôi đã …
ca Nam Ai : ……. nghe (-----)
Má kể___ câu chuyện hoang đường
2- trên chính bản thân tôi___
Khi vợ tôi đã phụ tình___
3- Nhưng nếu vợ chồng nghĩa nặng tình sâu
Người mẹ nào đành đoạn bỏ con
4- Trong cực khổ cơ hàn___
Bao năm dài biệt tăm___
Nữ : 5- Ngày ra đi em cũng nát ruột tan lòng
Nhưng thương mẹ già với đứa em thơ
6- Đành mang tiếng phụ tình___
Để vẹn bề cho em___
7- Qua tháng năm trong chất chồng hối hận
Nỗi nhớ thương cứ giục bước quay về
8- Cúi xin anh lời thứ lỗi muộn màng
Dù mai nầy có ra sao___
Nam : ca Vong cổ 5- Có ra sao thì bản thân bà tự hiễu, khi nước trên sông đã xuôi dòng ra biển cả thì ai có thể đi ngược thời gian để sống lại thuở ban …… đầu … Nữ : nghịch cảnh trớ trêu con Tạo khéo cơ cầu … xui khiến em trong nhứt thời vụn tính để suốt đời gặm nhấm nỗi buồn đau … Nam : một kiếp người chi khác bóng bạch câu, không vết thương nào thời gian không hàn gắn … hãy chấp nhận đi những gì mình đang sống, thì tình thâm đâu chỉ có vợ chồng .
Nữ : ca Lý Chiều Chiều 6- Bùi ngùi, quay bước cay bờ mi
Cam đành thôi … dấu yêu chỉ là hư ảo
Xót xa, đắng cay … nỗi niềm
Nam : Thôi chớ nên trách mình
Dẫu gì cũng còn thằng Đen
Hãy xuôi theo tự nhiên … thì …
(về vọng cổ) thì chuyện nghĩa ân mất còn tan hợp hãy xem như là bọt nước phù vân … Nữ : giờ, em đã hiễu được lòng anh, nên đã bình tâm với số phận an bày …
Nam : tạ chút tình tri ngộ từ đây, đường vạn nẽo hãy tự mình bảo trọng …
Nữ : Bước đi sao vẫn chạnh lòng …Đường yêu ai lội ngược dòng thời gian .