1. Một ngày có con chim non mất cha mất mẹ khóc oà
Từng ngày nó vẫn đùa trên sân theo gót mẹ cha
Nó đâu biết mẹ cha chia ly chẳng xót thương chi
Nó vẫn khóc nghẹn ngào gọi yêu thương thân côi cút dại khờ.
[ĐK:]
Cha ơi, mẹ ơi ở đâu trên cuộc đời?
Tổ ấm xưa một thời yêu thương nay tàn hoang
Ước vọng bay cao ai nâng cánh lên
Giọng hót tương lai vùi trong nỗi sầu.
2. Từ độ thấy con chim non nhớ cha nhớ mẹ đứng buồn
Hằng ngày nó vẫn đậu cheo leo trên mái nhà xiêu
Nó đưa mắt nhìn lên cao xanh nhìn xuống thung sâu
Cất tiếng hót lạc loài vào không trung như than trách phận mình.