Màn đêm tịnh liễu giọt lệ sầu hắt hiu
Ngọn sóng tình dạt dào đã đến một chiều nào
Tựa ngọn liễu rũ nhớ ai mùa thu sánh vai
Kỷ niệm đơn côi, trong mắt người.
Đèn vàng nhạt phai tình người vừa thoáng thay
Hẹn ước một ngày về nên nối lại lời thề
Mộng chẳng gối vầng trăng nào ta có đôi
Lệ thắm ước giữa bóng tối như thế thôi.
[ĐK:]
Sầu này ngày mai còn dâng mùa xuân mới
Sương mờ dâng nhẹ trên lối
Tìm lại một cuộc tình anh vẫn chờ
Trời mưa xuống, mắt môi thêm mơ huyền
Đừng xa nữa, cánh chim nơi phương trời
Chiều trên thung lũng, tóc rối bời
Còn đâu em hỡi những phút giây dịu dàng bên người.