Tôi lớn lên đi vào đời bằng ba năm tuổi lính sa trường
Đêm thoát thai tôi làm lính nhỏ, tuổi hai mươi sáng tỏ
Từng nẻo đường đất quê hương.
Trăm nhớ thương trăm giận hờn vì thơ ngây vụt mất đêm nào
Tôi bước đi trên triền đất đỏ, vùng yên vui khắc khoải
Đèn hỏa châu rưng rức buồn.
Một trời binh đao, niềm ưu tư chất ngất trên cao
Đèn gian nan cháy đỏ lưng đèo
Xin một lần suy tư an nghỉ
Cho tôi được tròn lứa tuổi chinh nhân.
Mai nếu tôi đi về người, bằng đôi chân nhỏ bé trong đời
Xin tiếng yêu no tròn giấc ngủ và cho tôi lấy lại
Tuổi dại rong chơi lúc đầu.