Đờ, ụ, ờ, ôi tuổi thơ.
Đờ, ụ, ờ, không nhỏ đâu ?
Đờ, ụ, ờ, mãi lẳng lơ.
Đờ, ụ, ờ, tuổi trẻ thơ.
Thất học thì đông, vẫn thích đi nhông, việc không nghề ngỗng.
Đờ, ụ, ờ, nói hổng nghe.
Đờ, ụ, ờ, ăn, hổng lo.
Đờ, ụ, ờ, tuổi thiếu niên.
Sao còn hồn nhiên, ăn cho mập thây, cằn nhằn tru tréo.
Có khi hồn nhiên, có khi thật nhanh, có khi chìm mơ lẫn vào hư vô.
Tiếc trẻ mồ côi, có khi hồn nhiên, nỗi đau triền miên.
Tuổi trẻ cần, học với ăn.
Mà tập tành chơi với nhông !!
Rồi, hí hửng cứ lon ton.
Đờ, ụ, ờ, ôi trẻ con.
Cãi lời mẹ cha, chuyện không đáng sao y, khư khư chuyện cũ.
Người không nhà, nói hổng nghe.
Mà nô đùa, đi tắm sông.
Nhiều lỗi lầm, đi lông bông.
Nhi đồng hồn nhiên, đám bạn cùng chơi, uống rượu kha khá.
Tiếc trẻ mồ côi, như cây già nua, có khi chìm mơ, ảo mộng hư vô.
Tiếc trẻ mồ côi, có khi hồn nhiên, nỗi đau triền miên.
Rồi, mệt đờ, ôi tuổi thơ.
Mặt ụ hoài, không nhỏ đâu ?
Rồi, hí hửng cứ lon ton.
Đờ, ụ, ờ, ôi trẻ con.
Lắng nghe xôn xao, tuổi trẻ nôn nao, thích điều huyền bí.
Rồi, mệt đờ, ôi tuổi thơ.
Mặt ụ hoài, không nhỏ đâu.
Đờ, ụ, ờ, ôi trẻ con.
Lắng nghe xôn xao, tuổi trẻ nôn nao, thích điều huyền bí.
Tiếc trẻ mồ côi, như cây già nua, có khi chìm mơ, ảo mộng hư vô.
...
Tiếc trẻ mồ côi, có khi hồn nhiên, nỗi đau triền miên.