Con Tư Bến Tre bán một ghe dừa ế
Ngồi quanh tay rế ca hát một mình
Rồi bỗng buồn tình
Chạnh nghe lòng mình
Thương kiếp nhớ quê
Gió đưa
Bụi chuối sau hè
Anh đi mãi miết bỏ mẹ con thơ
Ai hát trên bờ cốm tre lá rụng
Mùa đông tối sớm
Mà anh với em duyên phận đợi chờ
Con Tư Bến Tre
Nó nghe buồn hơn hết bao giờ
Trời mưa
Sông dâng nước lớn
Làm ngập lụt chênh mấy mương dừa
Trời mưa mặc kệ trời mưa
Vì sao mà cha
Đốn bớt những cây dừa
Vì sao mà cha
Đốn bỏ những cây dừa
Mới ra trái chiến
Dừa tôi ba mùa
Dừa tôi ba mùa
Con Tư bấm ngón tay
Kính một cây dừa lớn
Mồ hôi đổ xuống chảy xiết núi thanh trầm
Nắng hạn mưa dầm
Ruột thắt gan bầm nay đốn bỏ đi
Bắt ngang
Dòng suối cây dừa
Cho em quây lúa ngày mùa đem phơi
Mây trắng trên trời gió đưa gió đẩy
Tiếng ru hời
Dòng sông nước chảy
Mình thương kiếp quê rơi lụy một mình
Con Tư Bến Tre bán ghe dừa cho lái
Lời lỗ cũng mặc tình
Dầm mưa
Con Tư hối hả
Con Tư vấp ngã
Chân trả chân treo chạy mau về nhà
Tình yêu
Làm sao mà tư tiếc
Từ trong lòng thương tiếc
Cho dẫu có một qua hẹn
Vì sao mà cha
Đốn bỏ những cây dừa
Mới cho trái chiến
Dừa tôi ba mùa
Dừa tôi ba mùa