Giờ đây có thấy không ? Mẹ cha nơi chốn nao ?
Ở nơi cõi linh thiêng. Ôi, thương nhớ vô biên.
Mỗi khi đến Vu Lan.
Sớm hôm giúp cho con vào đời.
Ôi, niềm trào dâng nhớ miên man.
Cha mẹ ngày xưa đã khuyên răn.
Cha mẹ cùng bên con sát cánh.
Nâng đỡ con dịu dàng. Con làm sao mãi mau quên.
Mỗi năm đến Vu Lan. Rưng rưng nước tuôn rơi.
Ướt mi mắt tuôn rơi.
...Mỗi khi đến Vu Lan...hội về...
Ôi, thời gian trôi, sao trở về xuôi.
Con dùng bông hoa trắng này đây.
Con cài hoa lên áo trắng.
Nỗi nhớ thương đong đầy.
Con làm sao chóng mau quên.
...Mỗi năm đến Vu Lan...hội về...
...Ôi, niềm trào dâng nhớ miên man...
...Con dùng bông hoa trắng này đây...
Con cài hoa lên áo trắng.
Nỗi nhớ thương đong đầy.
Con làm sao mãi mau quên.
Giờ đây có thấy không ? Mẹ cha nơi chốn nao ?
Ở nơi cõi linh thiêng. Ôi, thương nhớ vô biên.
Mỗi khi đến Vu Lan.
Sớm hôm giúp cho con vào đời.
Ôi, vào đời con có hay chăng.
Bên con mẹ đã dỗ thương con.
Cha mẹ cùng bên con sát cánh.
Nâng bước con vào đời. Ơn trên cao có hay chăng.
Mỗi năm đến Vu Lan. Rưng rưng nước tuôn rơi.
Ướt mi mắt tuôn rơi.
...Mỗi khi đến Vu Lan...hội về...
Bây giờ đây, cha mẹ có còn đâu.
Hai hàng lệ rơi quá buồn ơi.
Trong lòng con sao lưu luyến.
Nỗi nhớ thương đong đầy.
Con làm sao chóng mau quên.
...Mỗi khi đến Vu Lan...hội về...
...Ôi, niềm trào dâng nhớ miên man...
...Con dùng bông hoa trắng này đây...
...
Con cài hoa lên áo trắng.
Nỗi nhớ thương đong đầy.
Con làm sao mãi mau quên.
...
Mỗi năm đến Vu Lan. Rưng rưng nước tuôn rơi.
Ướt mi mắt tuôn rơi.
...
Mỗi năm đến Vu Lan. Rưng rưng nước tuôn rơi.
Ướt mi mắt...tuôn rơi...