Ngồi một mình bên quán vắng không anh
Tim buốt lạnh bao tròng trành đa cảm
Ngày gặp gỡ tỏ lời thương đâu dám
Khi xa rồi níu buồn thảm quấn quanh
Lẽ vì yêu cách biệt mới chẳng đành
Nào hẹn ước nên mong manh dễ vỡ
Và cũng chỉ riêng em thầm nhung nhớ
Mối duyên khờ muôn thuở khó bền lâu
Cớ tại sao mãi vương vấn ưu sầu
Chút tơ ái hoài in sâu đáy dạ
Chắc do bởi duyên tình trao vội vã
Để bây chừ băng giá quyện hồn si
Qua vần thơ thêu gửi cả xuân thì
Theo năm tháng khắc ghi ân nghĩa đậm
Ngỡ hạnh phúc ai ngờ ôm lệ đẫm
Mắt mi cay dòng châu ngấn loang dài.
7/12/2019