Em vẫn cứ yêu anh trong thầm lặng
Bởi duyên xưa biệt vắng tự bao giờ
Có đôi lần khẽ chạm mặt làm ngơ
Nào dám trách ai hững hờ đâu nhỉ
Sâu đáy dạ người mãi là tri kỷ
Ta cất gìn trân quý dẫu cách xa
Mỗi tiếng yêu giấu kĩ há nhạt nhòa
Câu hẹn ước nào phôi pha quên lãng
Nay chữ nợ đã trượt dài năm tháng
Mà con tim cố ủ mảng tơ hồng
Tương lai dù tất cả hóa hư không
Xin nguyện giữ chút hương nồng anh tặng
Cam chịu phải nuốt sầu vương mật đắng
Cũng ráng gìn trĩu nặng khối sầu bi
Luôn ấp ôm tuy biết chẳng được gì
Nhưng lỡ vướng tình si đành chấp nhận.
30/6/2019