Tình hoang sơ đã vàng, người ] ngây thơ đã cuồng
Đời vật vờ từng cơn sóng cuộn
Tuổi em hoang đi đầy, đời tôi hoang đá chảy
Cuộc tình người đã vẽ trên tay
Tiếng nói đó xanh xao giữa đời
Nước mắt đó đã đầy xứ tôi
Đêm võ vàng nằm mong ngày tới
Người cho tôi những tháng năm buồn
2. Từng cơn mê ôm gọn vào vòng tay điên cuồng
Ngày từng ngày dìu nhau xuống bùn
Tỉnh cơn say thấy đời vị chua cay trên người
Dònglệ nhòa đã xóa trăng hoa
Góp hết nắng để em nói cười
Góp hết gió cho bồng tóc vui
Mai em về đường em lộng gió
Cười lên em mưa bão đang chờ