Quê tôi mênh mông mùa nước nổi
Con nước sông tiền chảy xuống miệt cà mau
Miền tây cây trái xanh muôn màu
Anh tư ngó bên rào rao điệu buồn sáo câu.
Thương em lớn lên miền quê ấy
Lúa xanh trên đồng bát ngát mênh mông
Dòng sông soi bóng quê hương mình
Nghe câu vọng cổ thêm chạnh lòng nhớ thương.
[ĐK:]
Mùa nước lên, con sống dân đầy
Anh sáu giăng câu cá linh bầy theo lưới
Điên điển bông vàng tận đồng xa
Bông súng trời mưa, trổ bông trắng trên đồng
Canh chua đồng ngoại nấu, mà thơm ngọt dòng phù sa.
Quê tôi mênh mong mùa nước nổi
Trai gái trong làng đôi lứa hẹn hò nhau
Là bức tranh duyên quê miền sông nước
Ai hát câu tương phùng nghe thắm được tình quê.