Xin hãy cho tôi một lần sinh ra làm nước mắt
Để đời buồn trong mắt em để được mơn man đôi má hồng
Và được chết trên môi em.
Xin hãy cho tôi một lần sinh ra làm phố vắng
Để nghe em bước nhẹ vào đời tôi
Tôi mơ được ngồi nghe em giận hơn.
Buồn chìm vào trong mắt sâu
Được ngồi nghe em hát
Được nhìn em đã khóc.
Khi chiều đã suống trong cơn mưa buồn
Khi giấc mơ tan một mình ru ta từng tiếng hát
Cuộc tình nào vẫn lẻ loi để được chôn sâu trong nỗi buồn.
Và chìm mãi giữa thiên thu
Xin hãy cho tôi một lần sinh ra là bóng tối
Để ru em giấc ngủ là thần tiên.