Nhắn ai về, ai về miền trung yêu thương
những con đường những ngôi trường chìm trong mênh mông
Hàng thuỳ dương xanh nay còn đâu
cồn cát thông reo đang chìm sâu
Lũ về cuốn trôi mang theo thảm sầu khắp nơi.
Bão giông còn phá hoang tàn miền trung quê tôi
Lũ dâng tràn khóc thương phận miền trung quê xa
Mịt mù trong mưa tiếng gọi nhau
mờ bằng ai trôi giữa dòng sâu
Một nén hương tàn thắp vội giữa trời gió giông.
[ĐK:]
Ôi, cơn bão đi qua nhà tan cửa nát
Đất lở chôn vùi những mái đầu xanh
Ôi, lũ lụt theo sau, tôi mất làng quê chia cắt xóm làng
Quê tôi sống cảnh cơ hàn.