Rồi mùa đông lại về trong yên lặng
Một mùa đông xao xác câu chờ mong
Bỗng chiều dâng âm thầm reo quạnh vặng
Nắng không gian nhạt nhoà khói sương tan.
Trường và lớp đã rời xa năm nào
Bạn bè xưa dăm đứa nay về đâu
Cánh sầu đông có còn trong sầu tím
Thoáng mong manh hình bóng ai xa vời.
[ĐK:]
Từng đêm bao năm xa xôi vẫn khiến ta bồi hồi
Chuyện ngày xưa theo nhau trong mưa
Những lần đón đưa mỗi chiều tan trường
Cứ nhớ thương cứ vấn vương.
Dù chiều nay lang thang nơi đây
Lòng còn ngất ngây tìm lại phút giây
Chiều đông về heo may.