Còn nhớ không anh 
mùa thu rơi lá vàng 
hai đứa mình gặp nhau
Thuở ban đầu yêu đương 
mắt em buồn hơn ngàn 
sao vỡ rơi tinh cầu
Em hay mặc áo xanh 
cho anh yêu em mãi 
Em còn hay dỗi hờn 
cho anh hồn ngất ngây
Hai đứa thường 
trông sao trời rơi rụng 
và hứa trọn đời 
thương mãi nhau
Còn nhớ không em
Mùa đông An Thới buồn 
hai đứa mình gần nhau
Mùa đông nhiều mưa bay 
tóc em đẹp hơn ngàn 
mây trắng giăng lưng trời
Mưa bay đọng áo em
 như sao lung linh vỡ
Ta giận nhau mấy ngày 
cho mây trời tím thêm
Em nói rằng 
anh muốn em thôi buồn 
phải thật âu yếm gọi mình ơi
Em chiều mình hoài 
nên hai đứa yêu nhau
ôi ngày xưa đẹp quá!
Ngày xưa em nhớ không? 
đường khuya dìu nhau về 
trăng soi lối ta đi
Em ngỡ hai chúng mình 
yêu nhau đến trọn đời 
muôn nghìn muôn kiếp sau
Nhưng một hôm mây tím 
hai đứa lại giận hờn
Sao buồn nên sao vỡ 
mây buồn mây bay đi
Giờ vắng xa nhau 
từng đêm tinh tú về 
nhắc nhớ chuyện ngày xưa
Anh thường nhìn mây trôi 
nhớ thêm người yêu đẹp 
như mây trắng trên trời
Anh ơi dù vắng xa 
đừng quên em anh nhé
Muôn đời em nhớ hoài 
môi mắt của người yêu
Anh biết không 
từng đêm dài giá lạnh
em thầm gọi hai tiếng mình ơi!
Em biết không 
từng đêm dài giá lạnh
anh thầm gọi hai tiếng mình ơi!
Anh biết không 
từng đêm dài giá lạnh
em thầm gọi hai tiếng mình ơi!
Em biết không 
từng đêm dài giá lạnh
anh thầm gọi hai tiếng mình ơi!…