Môt mình ta vẫn cứ thế loay hoay giữa trời ( và rồi)
Sài gòn mưa đôi ta vỡ rồi
Cô đang ngồi dưới hiên nhà ngắm khoảng trời mưa rơi
Tự hỏi a sẽ không đến nữa hay là chưa thôi
Giá như muộn phiền chẳng ghé thăm
Lá thư chẳng đến vẫn mãi lạc chốn xa xăm
Mải mê tiếng
Tí tách tí tách lẫn tiếng cười trong lời ca
Tí tách tí tách người yêu ta hóa thành lạ
Ya ya
Sắp xếp hành lí khỏi nhà vào 3 giờ sáng khi thu vừa sang
Cô chợt nhận ra khoảnh khắc bất lực tức bực khi tình vừa tan
Nói tới nói lui làm gì
Cô cứ thế bước đi
thầm thì
Đâu là ta mà ta là ai tại sao lai vương chốn này
dòng đời vẫn thế thôi, gượng cười trên khóe môi
Mong là tìm thấy nhau ở cuộc đời mới
Thấm hết cơn mưa này, đẫm chén cơn say này
Cố gắng quên bao ngày nhớ đến nỗi hao gầy
Đã từng nói nhiều về quá khứ về cả tương lai
Vậy mà giờ ranh giới của đôi mình chia đôi thành đúng hay say
Cô đánh cược tình yêu của mình như lối thoát cuooiss cùng rồi lại rơi vào bế tắc
Yêu đương là thế chắc
Bình minh vừa lên nó thấy cô trốn góc tường
Vừa hay chẳng ai thấy được bóng dáng đáng thương
Rồi một ngày nắng sẽ lên
Đặt nụ hôn cuối trên môi anh mềm
Tuy là
Còn những dự định dang dở
Kỉ niệm chất đầy trang vở
Lối sống đi kèm nhịp thở bỗng lệch quỹ đạo cuộn mình trăn trở
Ta sẽ lại yêu thôi
Nhưng là cùng người mới
Vì biết đâu sau này có ai yêu anh hơn vậy
Đếm từng ngày trôi thôi
Cảm xúc này rồi sẽ phôi pha
Vì
Anh khó tính e khó chiều thế là xa