Thoai thoải triền đê một buổi chiều.
Có cô thôn nữ thật đáng yêu.
Lúc lắc hai vai tình dào dạt.
Hình như cô gánh mặt trời chiều.
Dưới chân sóng cỏ chảy rì rào.
Tôi nghe cơn gió kể thì thào.
Rằng bao cô gái trong thôn ấy.
Lớp lớp người nào cũng chút kiêu
Bãi bồi, bãi lở dọc bến sông.
Bao cô yếm thắm đã có chồng.
Bao cô má phai vì mơ mộng.
Một mình gánh nước vẫn ở không.
Và buổi chiều lộng ở trong tôi.
Một mầu xanh thương của đất trời.
Xanh xanh sắc cỏ xanh tràn bãi.
Hình như đang rộn cảnh chiều rơi.