Có những buổi chiều lặng lẽ qua nhà em
Nhìn giàn hoa mướp hoa vàng
Em mặc chiếc áo bà ba
Em như con gió hoang
có mùi của hoa lan rừng
gọi cửa hồn anh
ngày phiêu lãng
anh đã bao năm đi tìm câu thơ cho người để tặng
câu thơ có nốt nhạc êm đềm
kiêu bạc sau bao cơn tình lừa
ôi kẻ dối gian
cho dài đuôi mắt
cho móng vuốt thêm đen
em đã đến trong nồng nàn thanh sạch
giữa ngày anh bão tố cầm tay.