Gọi cho em khi màn đêm xuống
Khi không thể chối từ thương nhớ
Gọi cho em khi tình đã lỡ
Tất cả khổ đau hãy để em nhận lại
Trôi về đêm đen có hai người ở cạnh bên
Môi kề môi hôn rồi lại tan vào sương đêm
Ôm chặt thật lâu mặc kệ cho bình minh lên
Giữa bao cảm xúc không thể nào mà đặt tên
Cất tiếng nói ấy anh lại khiến em vụn vỡ
Yêu thương ngày qua hiện lên như những vần thơ
Bao nhiêu đậm sâu những niềm đau cũng thật lâu
Anh mang tổn thương quay về vì một câu
Cuộc gọi đêm, hoà cùng dòng nước mắt
Hoen đôi bờ mi, lệ ướt những vết cắt
Anh cho em yêu, cho em những vấn vương
Cho nhau thật nhiều rồi cũng hoá những tiếc thương
Cuộc gọi đêm, ta lại quay về quá khứ
Trọn vẹn bên nhau, không cần thêm lời tha thứ
Trao nhau tình yêu như lần đầu ta thấy nhau
Và hoá bao tàn tro, hoà tan vào giấc mơ
Xa rời
Ver 2:
Ánh mắt anh, giờ phương trời nao
Hơi ấm anh, cuốn theo chiều mưa
Đôi bàn tay, đã không còn đan
Không chứa chan bình yên lúc xưa
Một cuộc gọi
Ở Giữa đêm
Góc phòng tối
Quạnh hiu một mình em thôi
Cất tiếng nói ấy anh lại khiến em vụn vỡ
Yêu thương ngày qua hiện lên như những vần thơ
Bao nhiêu đậm sâu những niềm đau cũng thật lâu
Anh mang tổn thương quay về vì một câu
Cuộc gọi đêm, hoà cùng dòng nước mắt
Hoen đôi bờ mi, lệ ướt những vết cắt
Anh cho em yêu, cho em những vấn vương
Cho nhau thật nhiều rồi cũng hoá những tiếc thương
Cuộc gọi đêm, ta lại quay về quá khứ
Trọn vẹn bên nhau, không cần thêm lời tha thứ
Trao nhau tình yêu như lần đầu ta thấy nhau
Và hoá bao tàn tro, hoà tan vào giấc mơ
Trôi về đêm đen có hai người ở cạnh bên
Môi kề môi hôn rồi lại tan vào sương đêm
Ôm chặt thật lâu mặc kệ cho bình minh lên
Giữa bao cảm xúc không thể nào mà đặt tên
Nhưng khi tỉnh dậy cuộc gọi là dĩ vãng
Ngọt ngào đêm qua cứ thế vào quên lãng
Đừng gọi cho em khi nỗi nhớ ôm lấy anh
Chúng ta thật sự chẳng còn lại gì đâu