Mải miết triền đê đường nồng bụi cát
Dáng mẹ tảo tần gánh tuổi thơ tôi
Ngược ánh hoàng hôn chợ chiều chợ sớm
Bao vết nhọc nhằn hằn trên đôi vai
Bãi Soi chiều về, lũ trẻ đùa vui
Đánh trận triền đê, cưỡi trâu tắm sông
Tiếng sáo diều ai vi vút lưng trời
Yên ả thanh bình, làng tôi
À ơi, ơi à ơi
Khi xưa bé ta ở trong làng,
Nay về già làng ở trong ta
Kẽo kẹt võng tre, mẹ ru em ngủ
Góc sân cha ngồi vót cạp chẻ nan
Tôi sinh ra từ bờ tre gốc lúa
Có con sông ôm ấp chở che
Câu dân ca ngọt ngào đằm thắm
Nuôi dưỡng hồn tôi từ thủa ấu thơ
Cánh cò chao nghiêng về miền cổ tích
Mùi tre gây nồng quện mùi trầu cay
Kí ức làng tôi không bao giờ phai nhạt
Xa làng chưa lâu lại muốn quay về.