CHÙM HOA KHẾ ĐÃ XA
Ngắt vội chùm hoa khế
Thả xuống nắng bên thềm
Hồn tôi như mực tím
Lấm tấm vạt áo em.
Chút thẹn thùng cuống quýt
Vấp váp dưới gót chân
Vạt áo em tím khế
Ngang lụa mỏng tơ trần
Em Mong manh như làn gió
Cho lóng lánh xuân thì
Mà em đã đánh rớt
Giọt lệ ở trên mi.
Em xinh như như hoa khế
Nở tím một góc chiều
Chỗ tôi đang chết đứng
Bên tượng đá hồn rêu…
Lẩn vào chùm hoa khế
Một chút nắng vương buồn
lòng xôn xao quýnh quáng
Để tôi biết hoang đàng.
Chắc gì em quên nhớ
Thuở lén lút hẹn hò
Còn ghi trong lưu bút
Một thời tình ngu ngơ.