Ngày xưa trên đồi cao ấy,
Vì thương nhân loại tội lỗi,
Ngài đã hiến thân chịu chết đau thương.
Hoàng hôn đen lạnh gào thét.
Hò reo bao người chế giễu:
Này ông! Nếu là Thiên Chúa!
Nếu là Thiên Chúa!
Thì hãy tỏ ra uy quyền.
Giêsu Giêsu Giêsu! Hỡi Giêsu!
Xuống với trần gian chết cho Tình Yêu,
Chết trên Thập Giá.
Và rồi yêu thương cho đi bản thân mình
Để cho đời sau tắm suối tình yêu,
Thoát khỏi lầm than.
Mẹ nhìn con yêu, thương con khóc u sầu.
Núi xưa còn ghi phút giây khổ đau người Mẹ muôn dân.
Nhìn từ trên cao đau thương vẫn kêu xin.
Người ơi đừng trách, Người ơi đừng trách,
Cha ơi! HÃY THỨ THA!
Ngày xưa trên đồi cao ấy,
Vì thương nhân loại tội lỗi,
Ngài đã hiến thân chịu chết đau thương.
Hoàng hôn đen lạnh gào thét.
Hò reo bao người chế giễu:
Này ông! Nếu là Thiên Chúa!
Nếu là Thiên Chúa!
Thì hãy tỏ ra uy quyền.
Giêsu Giêsu Giêsu! Hỡi Giêsu!
Xuống cho trần gian chết cho Tình Yêu,
Chết trên Thập Giá.
Và rồi yêu thương cho đi bản thân mình
Để cho đời sau tắm suối tình yêu, thoát khỏi lầm than.
Mẹ nhìn con yêu, thương con khóc u sầu.
Núi xưa còn ghi phút giây khổ đau người Mẹ muôn dân.
Nhìn từ trên cao đau thương vẫn kêu xin.
Người ơi đừng trách, Người ơi đừng trách,
Cha ơi! HÃY THỨ THA!