* Con tim lé lói giữa căn phòng này Cô niu lấy kí ức không còn đây Nhớ mãi những lúc em trọng vòng tay Ta trao cho nhau môi hôn nồng say Con tim lé lói giữa căn phòng này Cô niu lấy kí ức không còn đây Nhớ mãi những lúc em trọng vòng tay Ta trao cho nhau môi hôn nồng say Chỉ mới mới trao cho nhau lời hôn sao đã vội quên Người có nào nghĩ con tim lé lói nhói đau bền đề Vì bao lời yêu mà em từng trao giờ không còn bên Chưa một giây nào thôi nhớ em khi mỗi đêm đêm Ta gặp khi mơ những cuộc vui Hay là si em chẳng buồn khui Vì anh đưa mình chìm vào cảm xúc Với cơn mưa rơ rơi bền đề Nuôi he nước mắt cạnh mình Với he nuôi nhớ bài đình Cần một liều thuốc tươi cho con tim tôi đớn đau Có lẽ quá khó để quên một người Giấu he nước mắt khi cho vào tim Có lẽ quá khó để quên một người Đôi khi anh vẫn muốn ngồi lặng nhìn Con tim lé lói giữa căn phòng này Cô nuôi nước mắt quên đi một anh Con tim lé lói giữa căn phòng này Cô nuôi nước mắt quên đi một anh Con tim lé lói giữa căn phòng này Cô điêu lấy ký ức không còn nơi Nhớ mãi những lúc em trong bòng tay Ta trao cho nhau mỗi hôn đồng say Con tim lé lói giữa căn phòng này Cô điêu lấy ký ức không còn nơi Nhớ mãi những lúc em trong bòng tay Ta trao cho nhau mỗi hôn đồng say Còn đâu nụ hôn mà ta đã trao bên trong mạng đêm Đôi chân lê thê nhớ về chuyện cũ Gương mặt xinh cuồng đôi bàn tay khiến kỷ niệm qua đôi khi Chẳng thể mong điều gì từ ai vì trong ngày ta chỉ có anh nếu Bao tiền can cuồng đã mở phai con tim lé lói đen nhớ em nhiều hơn Đôi chân lê bàn chân về phía mãi trắng cùng những nỗi niềm chẳng nói Khi giờ đây lòng em tựa như mắt băng gọn anh chỉ là làng khói Anh phải chấp nhận môi suy thơ rằng có những điều chẳng thể thay đổi Nên niềm tin và hy vọng khi anh nghiêng em phải kết thúc ngay thôi Có lẽ do anh đã đi đổi với anh Có lẽ do anh đã khiến mình tổn thương Nếu mà không ai khác anh ngoài trên anh Thì anh chẳng muốn nhìn thấy mình trôi thương Có lẽ do anh đã đi đổi với anh Có lẽ do anh đã khiến mình tổn thương Nếu mà không ai khác anh ngoài trên anh Thì anh chẳng muốn nhìn thấy mình trôi thương