Tấm Lòng Son

Tác giả: Chưa Biết
Thương cho tấm thân cơ hàng Ngập ngũi lặng nhìn con đỏ sáng ngang Mộng vàng này họa cho tàng Khi trên xe hoa ai đón đưa nàng Nhận duyên từ đây đất đoàn Để lại một mệnh thân gầy héo hôn Cụm tình nằm xưa chẳng còn Nhưng sao em mãi sử tâm lòng son Hờ cứng chi để ta phải xa cách rời Thiền ý treo người cho ta phận duyên đôi lứa đôi nơi Lời hiền ứng xưa giờ đây cũng sẽ hóa thừa Mơ ứng bên nhau đành thôi gửi trao người sau đón đưa Giọt buồn thương trên màu mắt ai Khi xa xăm có tình thơ dài Nhận sâu mỗi tình không vui vai Để cho duyên phận mình ngang trai Từng chiều vô lưu buồn ấm hiu Lẽ lối chi tôi bơi cánh rìu Tháng năm cỡ cây chờ đêm trông Nhưng sao chẳng chút hy vọng Nguyên giờ sang sông vòn lại bên giữa Tình ai đang đứng sau âu cửa Thả trôi nỗi niềm trong cơn mưa Cách ngoài xưa giờ còn đâu nữa Hẹn lại luyện duyên ở kiếp sau Sẽ bay nắm tay đến khi bắt đầu Dẫu cho có ngàn vận thương đầu Cũng không đành mất nhau Bên đó nơi đời ngóng trông Đón đưa em đi theo dòng Anh không thể phụ lòng này Một lần nhỏ nhói không đổi thay Sau này ta nên biết không Để lại bớt nhau Với sầu với tâm bi hay như anh lừa bàn Trong đó thiên thai Kiếp này không thân Cũng không duyên Cũng không phận Vì vũ nang đấu hạnh phúc Chúc em bái được thành thân Không làm gì được cô ơi Em sắp xa vùng ngàn quê Bước chân về thành tây Em cũng tình nghĩa đang phủ lê Yêu nhau khổ làm gì Để giỡn xác cách đứng biệt tự Chỉ biết cuối đòi trách nhau Bản thân không đọc thấu hiểu dòng tấm thư Không nên gặp cũng đã gặp Không nên thương cũng đã thương Vì em đã không thương anh Nên bây giờ phải xa lanh Mong ngày đó quay lại đừng xảy ra Đừng dỗ cô chặt đến nếu lúc này Hãy để tâm hồn này thoát ra Bao nhiêu niềm vui Bây giờ trở thành niềm tin Là vì do thương vận mình không giấu thật Chỉ giấu kính Nơi kia có người nữ hay cứ chờ Dẫu cho tràn tròn quen bao nhiêu y thơ Mộng lung đứng đoàn dạy tơ Vương bao giấc mơ Ai đưa chiến đo sũi theo cánh cỏ Đến nơi xào xanh nhung gầm hoa Duyên tui ở lại ôm thương nhớ hoài Hình dung chẳng phải Giọt bồng vương trên màu mắt ai Phía xa xăm vỡ tình thơ dài Khẳng sau mỗi tình không phôi phai Đến cho duyên vận mình ngàn trai Từng chiều cố lưu buồn ngắn hiu Lẽ lối trí tui bơi cánh diêu Thẳng nắm cửa ngày chờ đêm trông Những sao chẳng chút hy vọng Duyên giờ sang sông Gọi lời bên giữa tình ai đang đứng sau ô cửa Thả trôi nỗi niềm trong cơn mưa Cánh hoài xưa giờ còn đau nữa Hẹn lại luyện tuyên ở kiếp sau Sẽ bay nắm tay đến khi bắt đầu Dẫu cho có ngàn vạn thương đau Cũng không hành mất nhau Khóe mây ướt đậm lệ nhòa Ngày em rời xa quên mấy câu hò Nghĩa nghiêng con nước dùi dòng Ở bên kia sông ai đang ngóng trông Quên bao câu hứa câu Thế giờ đây mọi anh đau đớn ê trời Thạnh xuân như áng mây trời Bậy nên chẳng ai muốn đợi Duyên giờ sang sông Gọi lời bên giữa tình ai đang đứng sau ô cửa Thả trôi nỗi niềm trong cơn mưa Cánh hoài xưa giờ còn đau nữa Hẹn lại luyện tuyên ở kiếp sau Sẽ bay nắm tay đến khi bắt đầu Dẫu cho có ngàn vạn thương đau Cũng không hành mất nhau Trách gió phân duyên hay rối trời Để đôi tình nhân phai xa cách rời Cỡ sao phải xuôi chi Để đổi lứa đôi nơi Lấy quên rượu cây để với nỗi lòng Mở nơi thành đỗ rau sang lá hồng Chúc cho đời của mai được như ý Với những gì cô mong
  • Nghe nhạc

Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Lyrics Db
Bài này đã được xem 422 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4