Lại một mùa xuân, em xa tôi khuất vạn nẻo đời
Lại một mùa xuân, tôi bâng khuâng giữa trời quạnh hiu
Lại một mùa xuân, bên tai tôi vắng tiếng em cười
Lại một mùa xuân, cung tơ sầu tôi hát từng đêm
Từ độ em đi, tôi bơ vơ lối về một mình
Người rộn ràng vui, khi xuân sang thắm đượm tình thương
Một lần biệt ly, cho ngàn sau xuân lỡ hẹn rồi
Tiếng ca ngọt ngào, nồng nàn xuân nhớ người [Am]không
Xuân ơi, xuân hỡi, tôi buồn, xuân (có hay) (biết cho) chăng
Hoa giăng ngập đường, đèn màu phố xá đông vui
Riêng tôi lặng lẽ đón xuân về nhớ người nơi xa
Ôm bao kỉ niệm, một thời hoa mộng đã qua
Lại một mùa xuân, trôi qua nhanh tóc bạc nhiều rồi
Lại một mùa xuân, đôi môi khô chất nặng muộn phiền
Còn lại gì đây, khi mùa xuân vắng bóng em rồi
Gió xuân nhẹ nhàng, gửi về người trăm nhớ vạn lời thương