Một hôm anh về em bâng khuâng đứng trông theo
Hoàng hôn nâng niu bước đôi chân người em yêu
Em nhớ thương nhiều
Lòng xao xuyến thêm nhiều
Hiu hắt sương mờ xuống tịch liêu
Rồi em đi nhặt hoa Pense ép trong thơ
Thầm trao cho anh những khi tâm hồn bơ vơ
Khi gió sang mùa
Làm rơi lá bên hồ
Hoa nói lên ngàn nỗi mong chờ
Có biết rằng tâm tư em một lần đầu tiên đã mến yêu
Có thấu rằng anh xa xôi còn lại mình em dưới sương chiều
Tìm nhau trong màu hoa Pense tím chơi vơi
Tìm nhau trong mơ dắt nhau sang bờ yên vui
Thương nhớ xa vời
Gửi về chốn phương trời
Theo cánh hoa lòng đến bên người
Màu hoa Pensee
Màu hoa tình уêu haу hoa của dỡ dang
Lòng chợt bâng khuâng nghe câu chuуện cũ
Mắt thoáng bao ngỡ ngàng
Σhuуện người trai đêm đêm ngắm trăng suông
Để lòng mơ xa xôi dáng em thơ
Bước chân quân hành vẫn nghe trong lòng
Kỷ niệm ngày xưa chưa xóa dù cách xa
Mùa hoa năm ấy từ giã người yêu trên vai khoác hành trang
Đồi hoa Pense trông nhau lần cuối nước mắt hoen mi nàng
Nhặt cành hoa đan trên tóc em thơ
Nghẹn ngào trông Pense tím bơ vơ
Nếu mai sau này ước mơ không thành
Thì nguyện đồi Pensée tím làm mồ chung
Ngày tháng dần trôi mãi
Đã lâu rồi không trở lại nơi xưa
Người trai mà hung tin
Một đêm kia giao tranh chàng đã chết
Đến nay vẫn yên lành, vẫn vui bước dạ hành
Bên cuộc đời chiến chinh
Đôi khi nghe chợt buồn
Xin ai chớ hỏi rằng
"Vì sao hay bâng khuâng?"
Rồi một chiều kia
Người trai hành quân ngang qua cánh đồi xưa
Chợt nghe không gian như đang sụp đổ
Thấp thoáng ngôi mộ buồn
Lời thề xưa dư âm vẵng đâu đây
Hỏi lại nghe tin em đã quy y
Biết em phương nào đã bao năm rồi
Vẫn còn tìm nơi xa vắng một người thôi
Biết em phương nào đã bao năm rồi
Vẫn còn tìm nơi xa vắng một người thôi