Đừng khóc nữa làm chi em hãy cứ đi
Khi đôi tay anh chở che không vừa nữa thì
Người sang mang bạc vàng, đời em rẽ ngang
Hãy cứ nhận lấy chỉ cần em vui bên ấy
Nghèo xơ nghèo xác như anh, chỉ có bữa canh
Còn bên người ta vỗ tay có tất cả nhanh
Lụa gấm thêu hoa em khoác đẹp tôn nước da
Từ đây hai ta chỉ nên làm người xa lạ
Vì cuộc đời anh, chưa khá lên được
Đồng lương mỗi ngày, cũng không biết trước
Còn một món quà ai trao em
Lại bằng cả năm anh làm ngày đêm
Trèo cao với lấy em té đau
Một mình khóc cười với cô đơn thôi
Mà lòng người chưa chắc thủy chung mỗi tối
Em ơi chớ lao vào những cuộc chơi
Verse 2:
Nghèo xơ nghèo xác như anh, chỉ có bữa canh
Còn bên người ta vỗ tay có tất cả nhanh
Lụa gấm thêu hoa em khoác đẹp tôn nước da
Từ đây hai ta chỉ nên làm người xa lạ
Vì cuộc đời anh, chưa khá lên được
Đồng lương mỗi ngày, cũng không biết trước
Còn một món quà ai trao em
Lại bằng cả năm anh làm ngày đêm
Trèo cao với lấy em té đau
Một mình khóc cười với cô đơn thôi
Mà lòng người chưa chắc thủy chung mỗi tối
Em ơi chớ lao vào những cuộc chơi