Anh Tưởng Rằng Mình Đã Quên

Tác giả: Chưa Biết
[Ver 1:]
Anh tưởng chừng là mình đã quên
Hai năm đã là quá dài dường như anh vẫn chẳng thể khá lên
Cùng Hà Nội nhưng xa xôi khi sập tối trời nhá nhem
Chỉ có rối bời dần già cỗi, chỉ là anh cũng đã ***
Muốn được đặt môi lên gò má em
Vòng tay vẫn cứ xiết chặt khi Hà Nội dần lạnh giá thêm
Khi mùa thu dần quay trở lại anh chẳng kịp trở tay
Nhung nhớ vẫn luôn tồn tại ở đấy sau tất cả vẫn lại là em
Là em, là những tháng ngày thanh xuân tươi đẹp nhất
Bỏ lại hết mọi bộn bề phía ngoài cánh cửa đã khép chặt
Nép mình vào nhau giữa thế giới đang không ngừng chuyển động
Dù rằng chỉ còn là những huyễn mộng nhưng em luôn khiến anh yên lòng
Là em nơi trái tim anh vẫn luôn ngự trị dù nỗi nhớ cứ luôn trực chờ để che lấp đi tư duy
Chỉ cần là em dù rằng mọi thứ chẳng còn được như cũ
Nhưng nơi thâm tâm tình cảm dành riêng cho em vẫn luôn cư ngụ

[Hook:]
Anh biết em chẳng hề muốn rằng anh như thế
Nhưng anh chẳng hề có lấy cho mình một kế hoạch nào cụ thể
Vì mọi thứ vẫn còn ở đó nhưng mà anh ngại mở nó
Cho đến khi nhớ thương tràn về khi Hà Nội lại trở gió
Bao nhiêu thời gian cứ dần trôi qua
Nhưng nếu nói rằng chẳng còn thương em thì điều đó là dối trá
Anh mang bên mình phần ký ức chẳng hề muốn đổi trả
Vì ít nhất ta còn sống chung dưới bầu trời Hà Nội mà

[Ver 2:]
Cũng đã từng ngỡ là anh sẽ chẳng còn nhớ
Nếu như gói gọn cất lại chẳng còn ở trong tầm mắt
Nhưng thứ anh có lại toàn là những vụn vỡ
Ký ức của em là điều đẹp nhất mà anh lựa chọn giữ
Bởi em tuy là ước mơ, là huyễn mộng dù chẳng thành
Nhưng chỉ một giây phút yếu đuối cũng đã thừa sức chiến thắng anh
Chẳng thể tìm ai để thay thế em tồn tại giữa nhân gian này
Em vẫn là tất cả của anh có lẽ bề trên đã an bài
Và khi thu trên những con đường chúng ta thường qua xưa
Anh tỉnh lại từ u mê khi bắt gặp hương hoa sữa
Bộn bề vươn khắp lối khi ánh dương sắp tới
Anh mang bên mình trọn vẹn những vết thương hấp hối
Dưới ánh mặt trời cảm xúc duy nhất anh có là sự sợ hãi
Bởi vì hiện thực mùa thu đẹp nhất như em sẽ chẳng quay trở lại
Tháng năm kia quá dài, trải qua những nắng mưa
Nếu như thương em là căn bệnh nhất định anh chẳng chữa

[Hook:]
Anh biết em chẳng hề muốn rằng anh như thế
Nhưng anh chẳng hề có lấy cho mình một kế hoạch nào cụ thể
Vì mọi thứ vẫn còn ở đó nhưng mà anh ngại mở nó
Cho đến khi nhớ thương tràn về khi Hà Nội lại trở gió
Bao nhiêu thời gian cứ dần trôi qua
Nhưng nếu nói rằng chẳng còn thương em thì điều đó là dối trá
Anh mang bên mình phần ký ức chẳng hề muốn đổi trả
Vì ít nhất ta còn sống chung dưới bầu trời Hà Nội mà
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Lyrics Db
Bài này đã được xem 448 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4