Vui lên đi nhé em
Đừng quan tâm chi chuyện đời
Đâu ai yêu bản thân mình nhiều hơn thế
Lang thang con phố quen
Mưa rơi trong đêm thật nhiều
Chợt nghe thanh âm êm đềm bên những phím đán
Đừng để bóng tối cuốn lấy muốn thấy em đi thật xa khỏi nơi này
Chìm vào góc khuất đánh mất tất cả niềm tin đó
Đừng để nước mắt thấm ướt cứ khóc trên đôi hàng mi em bao ngày
Và trong cơn mơ trôi theo làn gió bay
Ah ... Vui lên đi em ơiii
Đời buồn có được mấy chốc dần dần rồi ta quen thôi
Đôi chân còn chưa mỏi ....muộn phiền này không đáng tiếc
Rồi sẽ có người đưa lối ... Em qua đêm đông giá rét
Em trao con tim ... người ta trao em 1 nụ hôn nồng
Nhưng em đâu biết dại dương bao la không chỉ có vài cơn sóng
Người ta quay lưng... nỗi đau này càng tăng dần
E chợt nhận ra rằng bao lâu nay em có thực sự đang sống
bao lâu nay sao em không đi đâu xa hay xuống phố
Cơn mưa kia đang bay ngang qua đợi em ra va chúng nó
Em vùi mình vào trong phòng lặng lẽ rời xa hướng gió
Ôm nỗi buồn vào trong lòng thời gian cứ trôi còn em đứng đó
Em tựa đầu ...mình vào khung cửa nhỏ
Cảm nhận trái tim lạnh giá như băng chỉ muốn được nung lửa đỏ
Em ngỡ ngàng ...vì mới chia tay người đó
Đừng cố chóng tàn khi e mới chỉ là bông hoa vừa nở
Và cứ thế ...Em đành bỏ đi hết tâm tư
Lao mình ra biển lớn tìm dấu vết song ngư
Con đường dài dù một mình em bước cứ bước
Đừng nhìn lại quá khứ , vì em là em hiện tại hầu hâu
Đêm nay mưa đang rơi trên mái tôn ..đen vâu
Nghe trong tim cảm nhận được cái ôm thật lâu
Để rồi thấy ấm áp như lòng ai ai ải ài