Anh đã đi thật xa rồi mới nhận ra rằng anh đã sai.
Vì suy nghĩ trẻ con yêu thương vẫn còn mà lại chia tay.
Tháng năm dài ròng rã và em đã gánh chịu tổn thương.
Liệu lời xin lỗi bây giờ có đổi cho em bình yên em sẽ ổn hơn.
Anh xin lỗi vì những gì đã qua, yêu thương đã xa, sai lầm anh gây ra.
Anh xứng đáng với cái giá phải trả khi giày xéo con tim em những ngày qua.
Bao nhiêu can đảm đứng trước mặt em để anh nói, để anh xin lỗi.
Khi ngày trước em đã cố níu, cố giữ anh nhưng anh chỉ lặng thinh thôi.
Và em ơi nếu ta hết duyên sao còn gặp lại ở chốn đông người?
Và bao nhiêu cảm xúc thì vẫn còn nguyên chỉ rằng là đôi ta không cười!
Trước mặt em sao không nên lời, bao nhiêu tâm tư chảy ngược vào trong.
Bao nhiêu năm như cách xa thế giới, liệu anh còn chút cơ hội nào không?
Anh không thể đến bên em khi mình chẳng là gì
Nhưng anh nguyện luôn phía sau em
Dẫu không thể đến bên em, anh vẫn sẽ đợi chờ
Âm thầm lặng lẽ tựa như sao đêm.
(Thật ra anh vẫn dõi theo em như là ngày dõi theo đêm.
Sao em có thể biết được anh chính là "người khác" trong "câu chuyện" của em)
Chúng ta sẽ phải đi qua bóng tối, phía xa xa bên kia ngọn đèn.
Chúng ta sẽ để con tim đóng lối vì những yêu thương giờ không trọn vẹn.
Hãy nhớ lý do mà ta đã bắt đầu, không ai muốn mang thêm vết thương sâu.
Ở ngoài kia biết bao nhiêu cơ hội sao chúng ta vẫn chỉ tiếc thương nhau.
Nếu tổn thương ấy không phải là cuối cùng thì em liệu có còn đủ bao dung?
Nếu cứ để lý trí ta thao túng thì bình yên nào bên ta đến sau cùng?
Liệu rằng chúng ta rồi sẽ ra sao khi trong lòng chưa nguôi hết phân ly?
Và rồi chúng ta có quay về với nhau để yêu thương viên mãn thuở xuân thì?
Anh không thể đến bên em khi mình chẳng là gì
Nhưng anh nguyện luôn phía sau em
Dẫu không thể đến bên em, anh vẫn sẽ đợi chờ
Âm thầm lặng lẽ tựa như sao đêm.