Đến Lý Sơn gặp ngôi mộ gió.
Bờ cạnh miết mòn bao mùa
Bao mùa cát bay rụng rã.
Kính cẩn Hùng Binh xói buốt cõi lòng!
Ngày ấy ra đi gian khổ hãi hùng
Bão tố giăng mắc hiểm nguy muôn triệu.
(À ơi ơi à, à à ơi à ơi)
Tấm thân Hùng Binh bó tròn đôi chiếu.
Tình quê hương mây chằng néo đòn tre.
Dẫu thẻ bài có ghi phiên hiệu.
Nhưng biển quá mênh mông
Có dễ đâu tìm được lối về?
(Không dễ đâu, không dễ đâu tìm được lối về!)
(À ơi à ơi à, à ơi à à)
Ơi mẹ già chờ con nơi đó đảo quê.
Tốc tác gió, bao trụt trồi (trụt trồi) sóng biển.
Vì Tổ quốc! Ôi, vì Tổ quốc người Hùng Binh dâng hiến
Tấm thân mình, những tấm thân mình nơi chốn biển khơi
Mộ gió dựng lên ghi nhớ những con người
Để cho nỗi buồn của mẹ đặng nhẹ vơi!
(À ơi à ới à, à ơi à ới à)
Biển khơi! Ơi, biển khơi ơi! Cứ gọi réo ngàn đời
“Vị quốc vong thân” - Vì nước quên mình!
Ân tình biết bao, mộ gió cho những Hùng Binh.