TÌNH CHIỀU
[intro]
[verse 1]
Khi hoàng hôn buông nhẹ trên mái đầu,
Những vết thời gian khắc sâu những nỗi đau.
Ta gặp nhau, giữa trời thu tĩnh lặng,
Như hai dòng sông, tìm về một bến đậu.
Hai trái tim, tưởng chừng đã ngủ quên,
Nay bừng cháy, dưới ánh chiều nắng muộn.
[verse 2][bridge]
Tuổi xuân qua, tình yêu vẫn không muộn,
Nắm tay nhau, đi hết chặng đường dài.
Đâu cần trẻ, chỉ cần lòng vững chãi,
Tình yêu chiều, đằm thắm hơn sương mai.
Chẳng ngại ngần, dẫu trời thêm dông gió,
Em bên anh, mình mãi chẳng rời xa.
Câu chuyện tình, đơn sơ nhưng diệu kỳ,
Là khúc hát, cho mùa chiều thăng hoa.