Tôi đã mơ giấc mơ quê nhà em có nhớ tháng ngày đã xa. Thương quá quê ta nắng cháy trơ đồng mưa bão lạnh lùng Bao đời khốn khó.Thương mẹ thương cha thằng năm nhọc nhân vẫn ươm mầm Trần Quốc Tuấn trong ta. Ai có nghe tiếng ru mẹ hiền.Sao da diết nỗi buồn có hương.Thương lắm con sông vẫn mãi xuôi dòng Thiên Ấn soi mình bên bờ xe nước . Thương về trường xưa, tiếng cô, giọng thầy cả một trời miền ký ức thân thương
Ai về Vệ giang ai qua Trà khúc, bờ nam bờ bắc ngạt ngào hương cau .Nhớ tuổi học trò tinh ca Gió bắp. giang hồ phiêu lãng đom đóm rưng rưng.
Xa cố huong,vẫn mong trở về .Thương biết mấy những ngày ấu thơ,.Năm tháng phôi pha tiếng hát, giọng cười vẫn cứ đong đầy , nỗi niềm xa vắng. Bao kỷ niệm xưa , dể đâu nhạt nhòa, gởi bạn bè, niềm thương nhớ không nguôi.