Gió biển thở dài qua hòn Trống Mái ngủ say
Ánh chiều nghiêng loang như ly rượu đắng trong tay
Trên khoang tàu anh đứng nghe sóng vỗ
Giữa ngàn năm đá cổ tình anh như vịnh mãi xanh này
Ta giữ em bên đời nhưng sóng chẳng ngừng trôi
Như vịnh ôm lấy trời chẳng muốn xa rời
Hoàng hôn rơi xuống trải vàng khắp nơi
Anh nguyện đắm chìm chung tình như vịnh mãi xanh ngời
Con thuyền lạc nhịp như tim anh vỡ đôi
Khói thuốc rơi theo chiều chạm mặt nước cuộn trôi
Bàn tay anh nắm để níu giữ thời gian
Trên mặt biển rộng anh thấy bóng mình tan
Ta giữ em bên đời nhưng sóng chẳng ngừng trôi
Như vịnh ôm lấy trời chẳng muốn xa rời
Hoàng hôn rơi xuống trải vàng khắp nơi
Anh nguyện đắm chìm chung tình như vịnh mãi xanh ngời
Bóng đêm phủ mờ thuyền trôi về bến mơ
Giữa vịnh xanh muôn đời còn lại lời thề chung đôi
Ta giữ em bên đời nhưng sóng chẳng ngừng trôi
Như vịnh ôm lấy trời chẳng thể xa rời
Dù ngày mai đến sóng gió có cuốn bay
Anh nguyện đắm chìm giữ tình như vịnh xanh nơi này