Trời còn vương mây trôi
Nỗi nhớ chạm môi run rẩy một giấc chơi vơi
Giữa đêm khuya anh vẫn ngóng nơi em chẳng bao giờ tới
Lời yêu ấy anh chưa kịp nói
Gió lạc bên hiên
Và để lại hương quen trong tiếng thở dài
Ánh trăng rơi đâu đó cuối con đường không ai
Mà tim anh cứ mãi mong hoài
Nỗi buồn như mưa
Rơi mãi không ngừng kéo theo mùa cũ
Có lẽ em không biết tim anh mệt nhoài
Từ bao ngày chỉ đợi một người
Vậy thì ngày nào em sẽ yêu anh
Vậy thì ngày nào cuộc đời sẽ tươi xanh
Anh cứ chờ hoài chờ trong bóng đêm mong manh
Nghe trái tim rã rời theo những giọt sương rơi
Ký ức chạm môi
Như gió về thôi nhưng chẳng còn hương
Bước chân em xa lắm những con đường
Để anh ôm mãi một khoảng trời vương
Anh chẳng là ai
Trong giấc mơ em trong những ngày dài
Đôi lúc anh mong gió đưa lời này
Đến nơi em nhưng gió chẳng hay
Vậy thì ngày nào em sẽ yêu anh
Vậy thì ngày nào cuộc đời sẽ tươi xanh
Anh cứ chờ hoài chờ trong bóng đêm mong manh
Nghe trái tim rã rời theo những giọt sương rơi
Nếu mai này bình minh ghé ngang
Biết đâu có ai lạc giữa muôn ngàn
những điều anh từng khát khao và mong đợi
Hay vẫn là một mình anh thôi
Vậy thì ngày nào em sẽ yêu anh
Vậy thì ngày nào cuộc đời sẽ tươi xanh
Anh cứ chờ hoài chờ trong bóng đêm mong manh
Nghe trái tim dang dở
Khi nào em yêu anh