Có một người, ngồi sau chiều mưa rơi
Nghe nỗi đau rơi xuống… như bụi đời
Từng hàng cây bên phố vừa thay áo
Là ngày anh chờ mãi một lời chào
Đêm chẳng nói… chỉ nghe mùi nhang khói
Trên môi anh… gượng nụ cười hư hao
Ai giữ tay ai đâu - Sao anh vẫn đứng sau
Gió đêm lay tim đau, nghe lòng thắt từng câu
Biết em không quay đầu, vẫn mong chờ thật lâu
Trái tim này… lạc lối nơi không màu
Anh đã nghĩ tình yêu là biển khơi
Ngỡ là mênh mông… ai ngờ không tới nơi
Một lần yêu tưởng đâu là mãi mãi
Mà giờ đây… còn lại chút chơi vơi
Cô ấy rời đi trong lúc anh mơ
Chẳng vẫy tay… chẳng một tiếng đợi chờ
Mỗi kỷ niệm là ngọn gió thẩn thơ
Vút qua tim… hằn vết cứa đến giờ
Ai giữ tay ai đâu? Sao anh vẫn đứng sau
Gió đêm lay tim đau, nghe lòng thắt từng câu
Biết em không quay đầu, vẫn mong chờ thật lâu
Trái tim này… lạc lối nơi không màu
Khóc cho ai? – Khóc làm gì
Lặng thinh rồi… ai nhớ ai
Vết đau kia… có đau hoài
Người đi xa, bỏ anh đi mãi
Trạm dừng chân… là chốn không tên
Anh còn đây… còn em ở đâu
Gió còn reo… mà tim thì lặng thinh
Một tình yêu – rơi mãi trong vô hình
Ai giữ tay ai đâu? Sao anh vẫn đứng sau
Gió đêm lay tim đau, nghe lòng thắt từng câu
Biết em không quay đầu, vẫn mong chờ thật lâu
Trái tim này… lạc lối nơi không màu
Khóc cho ai? – Khóc làm gì
Lặng thinh rồi… ai nhớ ai
Vết đau kia… có đau hoài
Người đi xa, bỏ anh đi mãi
Trạm dừng chân… là chốn không tên
Anh còn đây… còn em ở đâu
Gió còn reo… mà tim thì lặng thinh
Một tình yêu – rơi mãi trong vô hình