Phố Giao Mùa

Ngày mà ta xa nhau
Gió cuốn lá trôi về đâu
Bước chân anh lang thang, bóng đêm chìm sâu
Giấc mơ khép lại những tháng ngày sau
Bàn chân chẳng thể bước
Cơn mưa bất chợt ngang qua ướt hết bao kỉ niệm anh nâng niu
Trước mắt anh là khoảng trời đìu hiu
Ngày em xa con phố tiêu điều

Lá đã thôi rơi
Mùa đông dần tới
Những cánh chim bay
Tìm nơi nắng xa vời

Em gói ghém hết những mê say
Rồi trả lại cho anh những đắng cay
Biết làm sao tìm lại nhân duyên như vậy
Hay anh gom gió mây
Em đổi cho anh thêm tháng ngày

Em yêu ơi
Sao em đành rời đi khoảng trời mà hai chúng ta cùng nhau đắp xây
Anh từng sờn hai vai áo, em mòn đôi bàn tay
Trải qua bao giông bão
Giờ em bay mãi phương trời nào

Anh vẫn nghe em cười
Vương trong gió cuối chân đồi
Phố không bóng dáng em, tim anh chơi vơi
Chỉ còn tiếng thở lạc giữa đêm trôi
Một ngày bên dòng sông
Hai hàng cây lá thôi xanh nỗi nhớ rơi rớt theo mùa đông
Ngọn đèn khuya hắt hiu trong khoảng không
Như gọi em về để thôi nhớ mong

Ánh trăng xa xôi
Chẳng thể với tới
Những khúc ca xưa
Còn vang mãi trong mưa

Chiếc khăn em trao năm xưa vẫn đây
Thêm niềm đau choàng lấy anh nơi này
Dưới mái hiên mình anh bóng đêm vây quanh
Chỉ còn cơn gió ru hồn anh
Cuốn chiếc lá rơi xa lìa cành

Khói thuốc trút những điều mong manh
Rồi gửi vào màn đêm, theo làn gió bay
Biết làm sao xóa mờ vết thương ấy
Hay ru hồn trôi trong men rượu cay
Để thấy em về qua cơn say

Em ơi
Nếu một mai thấy nhau trên đường đời
Xin cho anh ôm bóng em một lần cuối thôi
Trước khi lá xoay mùa rơi
Gió mang mùa thu và em đi mãi
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Thơ Sưu Tầm
Bài này đã được xem 23 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4