Hình như mùa thu chưa trở về
Hình như người còn xa , rất xa
Tiếng còi tàu vọng từ thiên cổ
Nghìn đời chưa đến một sân ga
Hình như mùa thu chưa trở lại
Và người chìm khuất như cơn mơ
Cánh chim mùa cũ chừng bay mỏi
Đậu xuống hồn tôi chết sững sờ
Có lẽ hoa vàng chưa tỏa hương
Có lẽ đêm quỳnh chưa ngậm sương
Cho nên thu vẫn chìm trong mộng
Cho nên thu vẫn còn hoang đường
Có lẽ (em ơi) em là thu ! Phải không ?
Có lẽ em là hoa chưa vàng
Hình như hương nhụy chìm quên lãng
Tình chưa hàm tiếu mùa ái ân
Cứ ngỡ rằng thu , thu đã về
Đâu ngỡ rằng em xa , quá xa
Cho nên tiếng hú từ thiên cổ
Con tàu vô định một sân ga.