Chiều buông trên mái hiên nhà
Khói bếp bay cao, hòa với gió đồng xa
Con trở về, má lau nước mắt vội
Thời gian ơi sao nỡ để lại đốm đồi mồi
Áo má vẫn thơm mùi nắng năm nào
Từng vết chai khâu giấc mơ con vào
Giọng má ru - đi qua bao mùa gió
Vẫn còn vang trong ký ức má trao
Má ơi... con về rồi đây
(uu, má ơi)
Giữa muôn người, con vẫn mong được thấy
Một đời đi xa, chỉ để tìm lại hơi ấm quê nhà
Một nụ cười hiền, giờ tóc trắng bạc mái hiên
Con đường xưa con vội xa
Bỏ lại sau lưng, lời má dặn ngày qua
Nay ngoảnh lại, mùa trăng già khắc khoải
Một bóng người, đang ngồi đan nắng cạnh bếp tro
Ánh hoàng hôn rơi, trên vai má gầy
Như sợi chỉ buồn, khâu đời vào mây
Còn con đi lạc giữa thế giới này
Tìm bóng người, trong triệu hạt mưa bay
Má ơi, con về rồi đây
(uu, má ơi)
Tháng năm qua, chỉ như giọt sương bay
Từng sợi tóc bạc, mới là điều con mong giữ mãi
Từng nhịp đập trong tim, ơn má bao năm dài
Một đêm con mơ má vẫn ngồi bên
Khẽ nhắc con, trời lạnh nhớ khoác áo nghen
Con tỉnh giấc, nghe lòng nghẹn đắng
Nước mắt tuôn rơi từ bao giờ
Má ơi, con về rồi đây
Qua bao mùa, con về với má này
Dẫu đời bão giông, qua bao tháng ngày
Con chỉ ước được nghe, má ru con vào giấc ngủ say
Má ơi...
Má ơi...